當前位置:文書都 >

佛學經文 >三字經 >

三字經帶拼音全文

三字經帶拼音全文

三字經,是一本歷史悠久的書,引領我們走向真確方向的書。

三字經帶拼音全文

三字經帶拼音全文 篇1

三字經帶拼音全文

rén zhī chū xìng běn shàn

人 之 初 , 性 本 善。

xìng xiāng jìn xí xiāng yuǎn

性 相 近 , 習 相 遠。

gǒu bú jiào xìng nǎi qiān

苟 不 教 , 性 乃 遷。

jiào zhī dào guì yǐ zhuān

教 之 道 , 貴 以 專。

xī mèng mǔ zé lín chǔ

昔 孟 母 , 擇 鄰 處。

zǐ bù xué duàn jī zhù

子 不 學 , 斷 機 杼。

dòu yān shān yǒu yì fāng

竇 燕 山 , 有 義 方。

jiào wǔ zǐ míng jù yáng

教 五 子 , 名 俱 揚。

yǎng bú jiào fù zhī guò

養 不 教 , 父 之 過。

jiào bù yán shī zhī duò

教 不 嚴 , 師 之 惰。

zǐ bù xué fēi suǒ yí

子 不 學 , 非 所 宜。

yòu bù xué lǎo hé wéi

幼 不 學 , 老 何 為。

yù bù zhuó bù chéng qì

玉 不 琢 , 不 成 器。

rén bù xué bù zhī yì

人 不 學 , 不 知 義。

wèi rén zǐ fāng shào shí

為 人 子 , 方 少 時。

qīn shī yǒu xí lǐ yí

親 師 友 , 習 禮 儀。

xiāng jiǔ líng néng wēn xí

香 九 齡 , 能 温 席。

xiào yú qīn suǒ dāng zhí

孝 於 親 , 所 當 執。

róng sì suì néng ràng lí

融 四 歲 , 能 讓 梨。

tì yú zhǎng yí xiān zhī

弟 於 長 , 宜 先 知。

shǒu xiào tì cì jiàn wén

首 孝 弟 , 次 見 聞。

zhī mǒu shù shí mǒu wén

知 某 數 , 識 某 文。

yī ér shí shí ér bǎi

一 而 十 , 十 而 百。

bǎi ér qiān qiān ér wàn

百 而 千 , 千 而 萬。

sān cái zhě tiān dì rén

三 才 者 , 天 地 人。

sān guāng zhě rì yuè xīng

三 光 者 , 日 月 星。

sān gāng zhě jūn chén yì

三 綱 者 , 君 臣 義。

fù zǐ qīn fū fù shùn

父 子 親 , 夫 婦 順。

yuē chūn xià yuē qiū dōng

曰 春 夏 , 曰 秋 冬。

cǐ sì shí yùn bù qióng

此 四 時 , 運 不 窮。

yuē nán běi yuē xī dōng

曰 南 北 , 曰 西 東。

cǐ sì fāng yìng hū zhōng

此 四 方 , 應 乎 中。

yuē shuǐ huǒ mù jīn tǔ

曰 水 火 , 木 金 土。

cǐ wǔ xíng běn hū shù

此 五 行 , 本 乎 數。

yuē rén yì lǐ zhì xìn

曰 仁 義 , 禮 智 信。

cǐ wǔ cháng bù róng wěn

此 五 常 , 不 容 紊。

dào liáng shū mài shǔ jì

稻 粱 菽 , 麥 黍 稷。

cǐ liù gǔ rén suǒ shí

此 六 谷 , 人 所 食。

mǎ niú yáng jī quǎn shǐ

馬 牛 羊 , 雞 犬 豕。

cǐ liù chù rén suǒ sì

此 六 畜 , 人 所 飼。

yuē xǐ nù yuē āi jù

曰 喜 怒 , 曰 哀 懼。

ài wù yù qī qíng jù

愛 惡 欲 , 七 情 具。

páo tǔ gé mù shí jīn

匏 土 革 , 木 石 金。

sī yǔ zhú nǎi bā yīn

絲 與 竹, 乃 八 音。

gāo zēng zǔ fù ér shēn

高 曾 祖 , 父 而 身。

shēn ér zǐ zǐ ér sūn

身 而 子 , 子 而 孫。

zì zǐ sūn zhì xuán zēng

自 子 孫 , 至 玄 曾

nǎi jiǔ zú rén zhī lún

乃 九 族 , 人 之 倫。

fù zǐ ēn fū fù cóng

父 子 恩 , 夫 婦 從。

xiōng zé yǒu dì zé gōng

兄 則 友 , 弟 則 恭。

zhǎng yòu xù yǒu yǔ péng

長 幼 序 , 友 與 朋。

jūn zé jìng chén zé zhōng

君 則 敬 , 臣 則 忠。

cǐ shí yì rén suǒ tóng

此 十 義 , 人 所 同。

fán xùn méng xū jiǎng jiū

凡 訓 蒙 , 須 講 究。

xiáng xùn gǔ míng jù dòu

詳 訓 詁 , 明 句 讀。

wéi xué zhě bì yǒu chū

為 學 者 , 必 有 初。

xiǎo xué zhōng zhì sì shū

小 學 終 , 至 四 書。

lún yǔ zhě èr shí piān

論 語 者 , 二 十 篇。

qún dì zǐ jì shàn yán

羣 弟 子 , 記 善 言。

mèng zǐ zhě qī piān zhǐ

孟 子 者 , 七 篇 止。

jiǎng dào dé shuō rén yì

講 道 德 , 説 仁 義。

zuò zhōng yōng zǐ sī bǐ

作 中 庸 , 子 思 筆。

zhōng bù piān yōng bú yì

中 不 偏 , 庸 不 易。

大 小 戴 , 注 禮 記。

shù shèng yán lǐ yuè bèi

述 聖 言 , 禮 樂 備。

yuē guó fēng yuē yǎ sòng

曰 國 風 , 曰 雅 頌。

hào sì shī dāng fěng yǒng

號 四 詩 , 當 諷 詠。

shī jì wáng chūn qiū zuò

詩 既 亡 , 春 秋 作。

yù bāo biǎn bié shàn è

寓 褒 貶 , 別 善 惡。

sān zhuàn zhě yǒu gōng yáng

三 傳 者 , 有 公 羊。

yǒu zuǒ shì yǒu gǔ liáng

有 左 氏 , 有 谷 樑。

jīng jì míng fāng dú zǐ

經 既 明 , 方 讀 子。

cuō qí yào jì qí shì

撮 其 要 , 記 其 事。

wǔ zǐ zhě yǒu xún yáng

五 子 者 有 荀 揚。

wén zhōng zǐ jí lǎo zhuāng

文 中 子 , 及 老 莊。

jīng zǐ tōng dú zhū shǐ

經 子 通 , 讀 諸 史。

kǎo shì xì zhī zhōng shǐ

考 世 系 , 知 終 始。

zì xī nóng zhì huáng dì

自 羲 農 , 至 黃 帝。

hào sān huáng jū shàng shì

號 三 皇 , 居 上 世。

táng yǒu yú hào èr dì

唐 有 虞 , 號 二 帝。

xiāng yī xùn chēng shèng shì

相 揖 遜 , 稱 盛 世。

xià yǒu yǔ shāng yǒu tāng

夏 有 禹 , 商 有 湯。

zhōu wén wǔ chēng sān wáng

周 文 武 , 稱 三 王。

xià chuán zǐ jiā tiān xià

夏 傳 子 , 家 天 下。

sì bǎi zǎi qiān xià shè

四 百 載 , 遷 夏 社。

tāng fá xià guó hào shāng

湯 伐 夏 , 國 號 商。

liù bǎi zǎi zhì zhòu wáng

六 百 載 , 至 紂 亡。

zhōu wǔ wáng shǐ zhū zhòu

周 武 王 , 始 誅 紂。

bā bǎi zǎi zuì cháng jiǔ

八 百 載 , 最 長 久。

zhōu zhé dōng wáng gāng zhuì

周 轍 東 , 王 綱 墜。

Chěng gān gē shàng yóu shuì

逞 幹 戈 , 尚 遊 説。

shǐ chūn qiū zhōng zhàn guó

始 春 秋 , 終 戰 國。

wǔ bà qiáng qī xióng chū

五 霸 強 , 七 雄 出。

yíng qín shì shǐ jiān bìng

嬴 秦 氏 , 始 兼 並。

chuán èr shì chǔ hàn zhēng

傳 二 世 , 楚 漢 爭。

gāo zǔ xīng hàn yè jiàn

高 祖 興 , 漢 業 建。

zhì xiào ping wáng mǎng cuàn

至 孝 平 , 王 莽 篡。

guāng wǔ xīng wéi dōng hàn

光 武 興 , 為 東 漢。

sì bǎi nián zhōng yú xiàn

四 百 年 , 終 於 獻。

wèi shǔ wú zhēng hàn dǐng

魏 蜀 吳 , 爭 漢 鼎。

hào sān guó qì liǎng jìn

號 三 國 , 迄 兩 晉。

song qí jì liáng chén chéng

宋 齊 繼 , 樑 陳 承。

wéi nán cháo dū jīn líng

為 南 朝 , 都 金 陵。

běi yuán wèi fēn dōng xi

北 元 魏 , 分 東 西。

yǔ wén zhōu yǔ gāo qí

宇 文 周 , 與 高 齊。

dài zhì suí yì tǔ yǔ

迨 至 隋 , 一 土 宇。

bú zài chuan shī tǒng xù

不 再 傳 , 失 統 緒。

táng gāo zǔ qǐ yì shī

唐 高 祖 , 起 義 師。

chú suí luàn chuàng guó jī

除 隋 亂 , 創 國 基。

èr shí chuán sān bǎi zǎi

二 十 傳 , 三 百 載。

liáng miè zhī guó nǎi gǎi

樑 滅 之 , 國 乃 改。

liáng táng jìn jí hàn zhōu

樑 唐 晉 , 及 漢 周。

chēng wǔ dài jiē yǒu yóu

稱 五 代 , 皆 有 由。

yán sòng xīng shòu zhōu shàn

炎 宋 興 , 受 周 禪。

shí bā chuán nán běi hùn

十 八 傳 , 南 北 混。

liáo yǔ jīn dì hào fēn

遼 與 金 , 帝 號 紛。

dài miè liáo sòng yóu cún

迨 滅 遼 , 宋 猶 存。

zhì yuán xīng jīn xù xiē

至 元 興 , 金 緒

zhì yuán xīng jīn xù xiē

至 元 興 , 金 緒 歇。

yǒu sòng shì yì tong miè

有 宋 世 , 一 同 滅。

bìng zhōng guó jiān róng dí

並 中 國 , 兼 戎 狄。

míng tài zǔ jiǔ qīn shī

明 太 祖 , 久 親 師。

chuán jiàn wén fāng sì sì

傳 建 文 , 方 四 祀。

qiān běi jīng yǒng lè sì

遷 北 京 , 永 樂 嗣。

dài chóng zhēn méi shān shì

迨 崇 禎 , 煤 山 逝。

qīng tài zǔ yīng jǐng mìng

清 太 祖 , 膺 景 命。

jìng sì fāng kè dà dìng

靖 四 方 , 克 大 定。

zhì xuān tǒng nǎi dà tóng

至 宣 統 , 乃 大 同。

shí èr shì qīng zuò zhōng

十 二 世 , 清 祚 終。

dú shǐ zhě kǎo shí lù

讀 史 者 , 考 實 錄。

tōng gǔ jīn ruò qīn mù

通 古 今 , 若 親 目。

kǒu ér song xīn ér wéi

口 而 誦 , 心 而 維。

cháo yú sī xī yú sī

朝 於 斯 , 夕 於 斯。

xī zhòng ní shī xiàng tuó

昔 仲 尼 , 師 項 橐。

gǔ shèng xián shàng qín xué

古 聖 賢 , 尚 勤 學。

zhào zhōng ling dú lǔ lún

趙 中 令 , 讀 魯 論。

bǐ jì shì xué qiě qín

彼 既 仕 , 學 且 勤。

pī pú biān xiāo zhú jiǎn

披 蒲 編 , 削 竹 簡。

bǐ wú shū qiě zhī miǎn

彼 無 書 , 且 知 勉。

tóu xuán liáng zhuī cì gǔ

頭 懸 樑 , 錐 刺 股。

bǐ bú jiào zì qín kǔ

彼 不 教 , 自 勤 苦。

rú náng yíng rú yìng xuě

如 囊 螢 , 如 映 雪。

jiā suī pín xué bú chuò

家 雖 貧 , 學 不 輟。

rú fù xīn rú guà jiǎo

如 負 薪 , 如 掛 角。

shēn suī láo yóu kǔ zhuó

身 雖 勞 , 猶 苦 卓。

sū lǎo quán èr shí qī

蘇 老 泉 , 二 十 七。

shǐ fā fèn dú shū jí

始 發 奮 , 讀 書 籍。

bǐ jì lǎo yóu huǐ chí

彼 既 老 , 猶 悔 遲。

ěr xiǎo shēng yí zǎo sī

爾 小 生 , 宜 早 思。

ruò liáng hào bā shí èr

若 樑 灝 , 八 十 二。

duì dà tíng kuí duō shì

對 大 廷 , 魁 多 士。

bǐ jì chéng zhòng chēng yì

彼 既 成 , 眾 稱 異。

ěr xiǎo shēng yí lì zhì

爾 小 生 , 宜 立 志。

yíng bā suì néng yǒng shī

瑩 八 歲 , 能 詠 詩。

mì qī suì néng fù qí

泌 七 歲 , 能 賦 棋。

bǐ yǐng wù rén chēng qí

彼 穎 悟 , 人 稱 奇。

ěr yòu xué dāng xiào zhī

爾 幼 學 , 當 效 之。

cài wén jī néng biàn qín

蔡 文 姬 , 能 辨 琴。

xiè dào yùn néng yǒng yín

謝 道 韞 , 能 詠 吟。

bǐ nǚ zǐ qiě cōng mǐn

彼 女 子 , 且 聰 敏。

ěr nán zǐ dāng zì jǐng

爾 男 子 , 當 自 警。

táng liú yàn fāng qī suì

唐 劉 晏 , 方 七 歲。

jǔ shén tóng zuò zhèng zì

舉 神 童 , 作 正 字。

bǐ suī yòu shēn yǐ shì

彼 雖 幼 , 身 已 仕。

ěr yòu xué miǎn ér zhì

爾 幼 學 , 勉 而 致。

yǒu wéi zhě yì ruò shì

有 為 者 , 亦 若 是。

quǎn shǒu yè jī sī chén

犬 守 夜 , 雞 司 晨。

gǒu bù xué hé wéi rén

苟 不 學 , 曷 為 人。

cán tǔ sī fēng niàng mì

蠶 吐 絲 , 蜂 釀 蜜。

rén bù xué bù rú wù

人 不 學 , 不 如 物。

yòu ér xué zhuàng ér xíng

幼 而 學 , 壯 而 行。

shàng zhì jūn xià zé mín

上 致 君 , 下 澤 民。

yáng míng shēng xiǎn fù mǔ

揚 名 聲 , 顯 父 母。

guāng yú qián yù yú hòu

光 於 前 , 裕 於 後。

rén yí zǐ jīn mǎn yíng

人 遺 子 , 金 滿 贏。

wǒ jiào zǐ wéi yì jīng

我 教 子 , 惟 一 經。

qín yǒu gōng xì wú yì

勤 有 功 , 戲 無 益。

jiè zhī zāi yí miǎn lì

戒 之 哉 , 宜 勉 力。

三字經帶拼音全文 篇2

《三字經》全文帶拼音

rén zhī chū xìng běn shàn xìng xiāng jìn xí xiāng yuǎn

人之初 性本善 性相近 習相遠

gǒu bú jiào xìng nǎi qiān jiào zhī dào guì yǐ zhuān

苟不教 性乃遷 教之道 貴以專

xī mèng mǔ zé lín chǔ zǐ bù xué duàn jī zhù

昔孟母 擇鄰處 子不學 斷機杼

du yān shān yǒu yì fāng jiāo wǔ zǐ míng jù yáng

竇燕山 有義方 教五子 名俱揚

yǎng bú jiào fù zhī gu jiào bù yán shī zhī du

養不教 父之過 教不嚴 師之惰

zǐ bù xué fēi suǒ yí yu bù xué lǎo hé wéi

子不學 非所宜 幼不學 老何為

yù bù zhuó bù chéng qì rén bù xué bù zhī yì

玉不琢 不成器 人不學 不知義

wéi rén zǐ fāng shào shí qīn shī yǒu xí lǐ yí

為人子 方少時 親師友 習禮儀

xiāng jiǔ líng néng wēn xí xiào yú qīn suǒ dāng zhí

香九齡 能温席 孝於親 所當執

róng sì suì néng ràng lí dì yú zhǎng yí xiān zhī

融四歲 能讓梨 弟於長 宜先知

shǒu xiào tì cì jiàn wén zhī mǒu shù shí mǒu wén

首孝悌 次見聞 知某數 識某文

yī ér shí shí ér bǎi bǎi ér qiān qiān ér wàn

一而十 十而百 百而千 千而萬

sān cái zhě tiān dì rén sān guāng zhě rì yuè xīng

三才者 天地人 三光者 日月星

sān gāng zhě jūn chén yì fù zǐ qīn fū fù shùn

三綱者 君臣義 父子親 夫婦順

yuē chūn xià yuē qiū dōng cǐ sì shí yùn bù qióng

曰春夏 曰秋冬 此四時 運不窮

yuē nán běi yuē xī dōng cǐ sì fāng yìng hū zhōng

曰南北 曰西東 此四方 應乎中

yuē shuǐ huǒ mù jīn tǔ cǐ wǔ háng běn hū shù

曰水火 木金土 此五行 本乎數

shí gān zhě jiǎ zhì guǐ shí èr zhī zǐ zhì hài

十干者 甲至癸 十二支 子至亥

yuē huáng dào rì suǒ chán yuē chì dào dāng zhōng quán

曰黃道 日所躔 曰赤道 當中權

chì dào xià wēn nuǎn jí wǒ zhōng huá zài dōng běi

赤道下 温暖極 我中華 在東北

hán yù jūn shuāng lù gǎi yu gāo yuán zuǒ dà hǎi

寒燠均 霜露改 右高原 左大海

yuē jiāng hé yuē huái jì cǐ sì dú shuǐ zhī jì

曰江河 曰淮濟 此四瀆 水之紀

yuē dài huá sōng héng héng cǐ wǔ yuè shān zhī míng

曰岱華 嵩恆衡 此五嶽 山之名

gǔ jiǔ zhōu jīn gǎi zhì chēng xíng shěng sān shí wǔ

古九州 今改制 稱行省 三十五

yuē shì nóng yuē gōng shāng cǐ sì mín guó zhī liáng

曰士農 曰工商 此四民 國之良

yuē rén yì lǐ zhì xìn cǐ wǔ cháng bù róng wěn

曰仁義 禮智信 此五常 不容紊

dì suǒ shēng yǒu cǎo mù cǐ zhí wù biàn shuǐ lù

地所生 有草木 此植物 遍水陸

yǒu chóng yú yǒu niǎo shu cǐ dng wù néng fēi zǒu

有蟲魚 有鳥獸 此動物 能飛走

dào liáng shū mài shǔ jì cǐ liù gǔ rén suǒ shí

稻樑菽 麥黍稷 此六穀 人所食

mǎ niú yáng jī quǎn shǐ cǐ liù chù rén suǒ sì

馬牛羊 雞犬豕 此六畜 人所飼

yuē xǐ nù yuē āi jù ài wù yù qī qíng jù

曰喜怒 曰哀懼 愛惡欲 七情俱

qīng chì huáng jí hēi bái cǐ wǔ sè mù suǒ shí

青赤黃 及黑白 此五色 目所識

suān kǔ gān jí xīn xián cǐ wǔ wèi kǒu suǒ hán

酸苦甘 及辛鹹 此五味 口所含

shān jiāo xiāng jí xīng xiǔ cǐ wǔ xiù bí suǒ xiù

羶焦香 及腥朽 此五臭 鼻所嗅

páo tǔ gé mù shí jīn yǔ sī zhú nǎi bā yīn

匏土革 木石金 與絲竹 乃八音

yuē píng shǎng yuē qù rù cǐ sì shēng yí tiáo xié

曰平上 曰去入 此四聲 宜調協

gāo zēng zǔ fù ér shēn shēn ér zǐ zǐ ér sūn

高曾祖 父而身 身而子 子而孫

zì zǐ sūn zhì xuán zēng nǎi jiǔ zú rén zhī lún

自子孫 至玄曾 乃九族 人之倫

fù zǐ ēn fū fù cóng xiōng zé yǒu dì zé gōng

父子恩 夫婦從 兄則友 弟則恭

zhǎng yu xù yǒu yǔ péng jūn zé jìng chén zé zhōng

長幼序 友與朋 君則敬 臣則忠

cǐ shí yì rén suǒ tóng ng shī xù wù wéi bèi

此十義 人所同 當師敍 勿違背

zhǎn qí shuāi dà xiǎo gōng zhì sī má wǔ fù zhōng

斬齊衰 大小功 至緦麻 五服終

lǐ yuè shè yù shū shù gǔ liù yì jīn bù jù

禮樂射 御書數 古六藝 今不具

wéi shū xué rén gng zūn jì shí zì jiǎng shuō wén

惟書學 人共遵 既識字 講説文

yǒu gǔ wén dà xiǎo zhuàn lì cǎo jì bù kě luàn

有古文 大小篆 隸草繼 不可亂

ru guǎng xué jù qí fán dàn lüè shuō néng zhī yuán

若廣學 懼其繁 但略説 能知原

fán xùn méng xū jiǎng jiū xiáng xùn gǔ míng jù du

凡訓蒙 須講究 詳訓詁 明句讀

wéi xué zhě bì yǒu chū xiǎo xué zhōng zhì sì shū

為學者 必有初 小學終 至四書

lún yǔ zhě èr shí piān qún dì zǐ jì shàn yán

論語者 二十篇 羣弟子 記善言

mèng zǐ zhě qī piān zhǐ jiǎng dào dé shuō rén yì

孟子者 七篇止 講道德 説仁義

zu zhōng yōng nǎi kǒng jí zhōng bù piān yōng bù yì

作中庸 乃孔伋 中不偏 庸不易

zu dà xué nǎi zēng zǐ zì xiū qí zhì píng zhì

大學 乃曾子 自修齊 至平治

zhōng shū shú xiào jīng tōng rú liù jīng shǐ kě dú

中書熟 孝經通 如六經 始可讀

shī shū yì lǐ chūn qiū hào liù jīng dāng jiǎng qiú

詩書易 禮春秋 號六經 當講求

yǒu lián shān yǒu guī cáng yǒu zhōu yì sān yì xiáng

有連山 有歸藏 有周易 三易詳

yǒu diǎn mó yǒu xùn gào yǒu shì mìng shū zhī ào

有典謨 有訓誥 有誓命 書之奧

wǒ zhōu gōng zu zhōu lǐ zhù liù guān cún zhì tǐ

我周公 作周禮 著六官 存治體

dà xiǎo dài zhù lǐ jì shù shèng yán lǐ yuè bèi

大小戴 注禮記 述聖言 禮樂備

yǒu guó fēng yǒu yǎ sng hào sì shī dāng fěng yǒng

有國風 有雅頌 號四詩 當諷詠

shī jì wáng chūn qiū zu yù bāo biǎn bié shàn è

詩既亡 春秋作 寓褒貶 別善惡

sān zhuàn zhě yǒu gōng yáng yǒu zuǒ shì yǒu gǔ liáng

三傳者 有公羊 有左氏 有穀梁

ěr yǎ zhě shàn biàn yán qiú jīng xùn cǐ m xiān

爾雅者 善辨言 求經訓 此莫先

gǔ shèng zhù xiān xián zhuàn zhù shū bèi shí sān jīng

古聖著 先賢傳 註疏備 十三經

zuǒ zhuàn wài yǒu guó yǔ hé qún jīng shù shí wǔ

左傳外 有國語 合羣經 數十五

jīng jì míng fāng dú zǐ cuō qí yào jì qí shì

經既明 方讀子 撮其要 記其事

wǔ zǐ zhě yǒu xún yáng wén zhōng zǐ jí lǎo zhuāng

五子者 有荀揚 文中子 及老莊

jīng zǐ tōng dú zhū shǐ kǎo shì xì zhī zhōng shǐ

經子通 讀諸史 考世系 知終始

zì xī nóng zhì huáng dì hào sān huáng zài shàng shì

自羲農 至黃帝 號三皇 在上世

táng yǒu yú hào èr dì xiāng yī xùn chēng shèng shì

唐有虞 號二帝 相揖遜 稱盛世

xià yǒu yǔ shāng yǒu tāng zhōu wén wǔ chēng sān wáng

夏有禹 商有湯 周文武 稱三王

xià chuán zǐ jiā tiān xià sì bǎi zǎi qiān xià shè

夏傳子 家天下 四百載 遷夏社

tāng fá xià guó hào shāng liù bǎi zǎi zhì zhu wáng

湯伐夏 國號商 六百載 至紂亡

zhōu wǔ wáng shǐ zhū zhu bā bǎi zǎi zuì cháng jiǔ

周武王 始誅紂 八百載 最長久

zhōu gng hé shǐ jì nián lì xuān yōu suì dōng qiān

周共和 始紀年 歷宣幽 遂東遷

zhōu dào shuāi wáng gāng zhuì chěng gān gē shàng yóu shuì

周道衰 王綱墜 逞干戈 尚遊説

shǐ chūn qiū zhōng zhàn guó wǔ bà qiáng qī xióng chū

始春秋 終戰國 五霸強 七雄出

yíng qín shì shǐ jiān bìng chuán èr shì chǔ hàn zhēng

嬴秦氏 始兼併 傳二世 楚漢爭

gāo zǔ xīng hàn yè jiàn zhì xiào píng wáng mǎng cuàn

高祖興 漢業建 至孝平 王莽篡

guāng wǔ xīng wéi dōng hàn sì bǎi nián zhōng yú xiàn

光武興 為東漢 四百年 終於獻

wèi shǔ wú zhēng hàn dǐng hào sān guó qì liǎng jìn

魏蜀吳 爭漢鼎 號三國 迄兩晉

sng qí jì liáng chén chéng wéi nán cháo dū jīn líng

宋齊繼 樑陳承 為南朝 都金陵

běi yuán wèi fēn dōng xī yǔ wén zhōu xīng gāo qí

北元魏 分東西 宇文周 興高齊

dài zhì suí yī tǔ yǔ bù zài chuán shī tǒng xù

迨至隋 一土宇 不再傳 失統緒

táng gāo zǔ qǐ yì shī chú suí luàn chuàng guó jī

唐高祖 起義師 除隋亂 創國基

èr shí chuán sān bǎi zǎi liáng miè zhī guó nǎi gǎi

二十傳 三百載 樑滅之 國乃改

liáng táng jìn jí hàn zhōu chēng wǔ dài jiē yǒu yóu

樑唐晉 及漢周 稱五代 皆有由

zhào sng xīng shu zhōu shàn shí bā chuán nán běi hùn

趙宋興 受周禪 十八傳 南北混

liáo yǔ jīn jiē chēng dì yuán miè jīn jué sng shì

遼與金 皆稱帝 元滅金 絕宋世

yú tú guǎng chāo qián dài jiǔ shí nián guó zu fèi

輿圖廣 超前代 九十年 國祚廢

dài chéng zǔ qiān yān jīng shí liù shì zhì chóng zhēn

迨成祖 遷燕京 十六世 至崇禎

quán yān sì ku rú lín lǐ chuǎng chū shén qì fén

權閹肆 寇如林 李闖出 神器焚

qīng shì zǔ yīng jǐng mìng jìng sì fāng kè dà dìng

清世祖 膺景命 靖四方 克大定

yóu kāng yōng lì qián jiā mín ān fù zhì jì kuā

由康雍 歷乾嘉 民安富 治績誇

dào xián jiān biàn luàn qǐ shǐ yīng fǎ rǎo dū bǐ

道鹹間 變亂起 始英法 擾都鄙

tóng guāng hu xuān tǒng ru chuán jiǔ dì mǎn qīng m

同光後 宣統弱 傳九帝 滿清歿

gé mìng xīng fèi dì zhì lì xiàn fǎ jiàn mín guó

革命興 廢帝制 立憲法 建民國

gǔ jīn shǐ quán zài zī zǎi zhì luàn zhī xīng shuāi

古今史 全在茲 載治亂 知興衰

shǐ suī fán dú yǒu cì shǐ jì yī hàn shū èr

史雖繁 讀有次 史記一 漢書二

hu hàn sān guó zhì sì jiān zhèng jīng cān tōng jiàn

後漢三 國志四 兼證經 參通鑑

dú shǐ zhě kǎo shí lù tōng gǔ jīn ru qīn mù

讀史者 考實錄 通古今 若親目

kǒu ér sng xīn ér wéi zhāo yú sī xī yú sī

口而誦 心而惟 朝於斯 夕於斯

xī zhng ní shī xiàng tuó gǔ shèng xián shàng qín xué

昔仲尼 師項橐 古聖賢 尚勤學

zhào zhōng lìng dú lǔ lùn bǐ jì shì xué qiě qín

趙中令 讀魯論 彼既仕 學且勤

pī pú biān xuē zhú jiǎn bǐ wú shū qiě zhī miǎn

披蒲編 削竹簡 彼無書 且知勉

tóu xuán liáng zhuī cì gǔ bǐ bù jiào zì qín kǔ

頭懸樑 錐刺股 彼不教 自勤苦

rú náng yíng rú yìng xuě jiā suī pín xué bù chu

如囊螢 如映雪 家雖貧 學不輟

rú fù xīn rú guà jiǎo shēn suī láo yóu kǔ zhuó

如負薪 如掛角 身雖勞 猶苦卓

sū lǎo quán èr shí qī shǐ fā fèn dú shū jí

蘇老泉 二十七 始發憤 讀書籍

bǐ jì lǎo yóu huǐ chí ěr xiǎo shēng yí zǎo sī

彼既老 猶悔遲 爾小生 宜早思

ru liáng hào bā shí èr duì dà tíng kuí duō shì

若樑灝 八十二 對大廷 魁多士

bǐ jì chéng zhng chēng yì ěr xiǎo shēng yí lì zhì

彼既成 眾稱異 爾小生 宜立志

yíng bā suì néng yǒng shī mì qī suì néng fù qí

瑩八歲 能詠詩 泌七歲 能賦棋

bǐ yǐng wù rén chēng qí ěr yu xué dāng xiào zhī

彼穎悟 人稱奇 爾幼學 當效之

cài wén jī néng biàn qín xiè dào yùn néng yǒng yín

蔡文姬 能辯琴 謝道韞 能詠吟

bǐ nǚ zǐ qiě cōng mǐn ěr nán zǐ dāng zì jǐng

彼女子 且聰敏 爾男子 當自警

táng liú yàn fāng qī suì jǔ shén tóng zu zhèng zì

唐劉晏 方七歲 舉神童 作正字

bǐ suī yu shēn yǐ shì yǒu wéi zhě yì ru shì

彼雖幼 身已仕 有為者 亦若是

quǎn shǒu yè jī sī chén gǒu bù xué hé wéi rén

犬守夜 雞司晨 苟不學 曷為人

cán tǔ sī fēng niàng mì rén bù xué bù rú wù

蠶吐絲 蜂釀蜜 人不學 不如物

yu xí yè zhuàng zhì shēn shàng kuāng guó xià lì mín

幼習業 壯致身 上匡國 下利民

yáng míng shēng xiǎn fù mǔ guāng yú qián yù yú hu

揚名聲 顯父母 光於前 裕於後

rén yí zǐ jīn mǎn yíng wǒ jiào zǐ wéi yī jīng

人遺子 金滿贏 我教子 唯一經

qín yǒu gōng xì wú yì jiè zhī zāi yí miǎn lì

勤有功 戲無益 戒之哉 宜勉力

《三字經》的故事:【父子恩,夫婦順,兄則友,弟則恭。長幼序,友與朋,君則敬,臣則忠。】

有個關於夫婦之間順從和睦的故事是這樣的:

漢朝時有個鮑宣,他娶了桓少君為妻,因為桓少君家裏相當富有,所以他嫁過來時,帶了許多的嫁粧和奴僕。鮑宣看了,心裏很不高心,便要桓少君把這些嫁粧退回孃家。

桓少君聽從了鮑選的話,把僕人都遣了回去,並把嫁粧分給他們,自己換上樸素的衣服,和鮑宣過着艱苦的生活。

這一則是講兄弟友愛的故事。

我國漢朝時有一對兄弟,哥哥叫趙孝,弟弟叫趙禮。

有一天,家裏突然闖進來幾個強盜。這幾個強盜把他們家裏值錢的東西都搶光了,就是找不到吃的東西,餓了很久的強盜一見長的白白胖胖的趙禮,便決定將他吃了。

趙孝連忙跪在強盜面前説:

“大爺,你們吃我的肉吧!我的肉比較好吃。”

強盜們被這對友愛的兄弟所感動,於是就放了他們。

《三字經》的故事:【炎宋興,受周禪,十八傳,南北混。遼與金,皆稱帝,元滅金,絕宋世。】

宋朝有個傑出的'人才——岳飛,關於他的事蹟,相信大家都耳熟能詳。

岳飛是宋徽宗宗寧二人年時出生的,由於出生時,正好遇上黃河氾濫成災,百姓紛紛往南方逃難。岳飛的父親就是在逃難的途中過世的。

帶着幼子的岳母,仍然堅強的隨着人羣往南方避難,他辛苦的撫養岳飛長大,母子二人就這麼相依為命。

岳飛在岳母的嚴厲教導下,不但用功,對於仁義道德的道理,更是充分的實踐,所以岳飛年記輕輕的,就以深知國家民族大義。

宋徽宗時,金人常南下侵擾宋,岳飛也毅然投入宋澤的軍隊,努力為國家效力。他屢破金兵,立了許多功勞,深受長官激賞。

精忠報國的岳飛,屢次擊退金人的侵略,功績彪炳,卻在壯年時遭到奸人秦檜的陷害,不得不令人感歎“好人不長命,禍害貽千年”。

《三字經》的故事:【幼而學,壯而行,上致君,下澤民。揚名聲,顯父母,光於前,裕於後。】

中國的至聖先師孔子,自幼就是一個懂事孝順的人,據説他的父親叫孔紇,是個大力士,有一天,孔紇和妻子來到尼丘山,希望能求得一個兒子。

果然,他的妻子不久便生了孔子,所以孔子的名字叫孔丘,字仲尼。

孔子三歲時,孔紇便去世了,孔子隨着母親來到魯國曲阜縣。孔子每天都會把家事做好,夜晚臨睡前,還替母親捶背,是個非常孝順的孩子。

孔母則常常鼓勵孔子要好好讀書,長大後才能光宗耀祖,揚眉吐氣。後來,孔子的母親也去世了,孔子難過之餘,牢記母親的教誨,更加用功讀書。

沒多久,孔子博學的美名傳遍整個魯國,許多人自願向他求教,拜他為師,孔子也因此成為我國曆史上最偉大的教育家。

孔子真可説是“幼而學”、“揚名聲,顯父親”的最好例子啊!

標籤: 全文 三字經 拼音
  • 文章版權屬於文章作者所有,轉載請註明 https://wenshudu.com/foxuejingwen/sanzijing/9kx7.html
專題